Chiều tối buông xuống, cả nhà đã ăn cơm chiều xong, Trịnh Trạch ngồi xổm trong bếp tỉ mỉ khuấy lò than, kiên nhẫn chờ thuốc trong lò nấu xong.
Thuốc do Thẩm đại phu kê cho Chu Chu để bồi bổ cơ thể, trong nhà ngày nào cũng sắc thuốc, Chu Chu uống không sót một chén nào đã hai tháng nay rồi. Gương mặt ca nhi dần hồng hào, có thể thấy thuốc này rất hiệu quả.
Một thang thuốc bắc có thể sắc hai lần, nhiều hơn nữa thì nhạt nhẽo vô vị, chén thuốc cũng không còn dược tính. Thang thuốc trên lò là thang mới, chén đầu tiên vị cũng là đắng nhất.
Trịnh Trạch nghĩ đến tính cách đôi khi hơi nũng nịu của Chu Chu ngày thường, không ngờ cậu lại cực kỳ hợp tác trong việc uống thuốc, nấu xong là uống ngay, cũng không cần người thúc giục.
Chu Chu biết tấm lòng của người nhà, huống hồ thuốc tốn tiền, không dám lãng phí, dù cau mày cậu cũng phải uống hết.
Nước thuốc màu nâu sẫm đổ vào chén, Trịnh Trạch để nguội một lát, dùng nước dập tắt than lửa, nghĩ nghĩ lại đổ thêm một chén nước, sau đó cẩn thận từng bước, bưng hai cái chén đi vào phòng ca nhi.
“Sắc xong rồi à?” Chu Chu buông đồ vật trong tay, đứng dậy định nhận lấy. Trịnh Trạch đưa nước, không đưa thuốc, hắn thổi thổi chén thuốc, xác định nước thuốc không còn nóng nữa thì đưa đến miệng ca nhi: “Uống đi.”
Hán tử cao lớn, nhưng đối với cậu lại chăm sóc rất tỉ mỉ. Chu Chu ngại ngùng liếc hắn một cái, ngoan ngoãn dựa vào tay Trịnh Trạch, một hơi uống cạn thuốc.
Khoang miệng toàn là vị thuốc nồng đậm, lúc uống thì hùng hồn lắm, uống xong ngược lại hơi muốn nôn, Chu Chu nhíu mày nín lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT