Đoạn sư phụ uống rượu rất có chừng mực. Sau khi ăn uống no say trên bàn tiệc, thấy đầu óc choáng váng liền úp ngược chén rượu, không uống nữa. Bấy lâu nay, dân thôn đều được ông chỉ dạy cách xây nhà, nên cũng không dám ép rượu ông. Xong tiệc, ông đi rửa mặt rồi lên giường nghỉ ngơi.
Chu Chu vừa mới dọn dẹp bàn ghế trong sân xong thì Trịnh lão cha đã về đến nhà trước.
Vừa vào sân, ông đi theo Lỗ Khang, ngồi phịch xuống một chiếc ghế đá. Một tay ôm trán, kêu ầm ĩ: “Chu Chu, Chu Chu, còn nước mật ong chua ngọt không? Pha cho a cha một bát đi!”
“Có bao nhiêu người cứ cãi lộn trong đầu a cha này…” Trịnh lão cha than vãn.
Nghe giọng là biết ông đang khó chịu vì uống quá chén. Chu Chu đáp: “Chờ chút, có liền đây a.” 
Cậu vội vàng múc hai muỗng mật ong vào hai cái bát nhỏ, rót nước từ ấm trà vào khuấy đều rồi mang ra sân.
Lỗ Khang ngồi bên cạnh Trịnh lão cha, khẽ nói: “Đại bá, đừng có kêu nữa. Đoạn sư phụ đã đi nghỉ rồi, đại bá cũng mau về phòng đi. Đại bá mẫu về lại mắng cho…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play