Dưới mái hiên nhà họ Lâm, một làn gió mát thổi qua. Hai phu lang ngồi trên ghế, vá quần áo.
Võ Ninh đi đến bên cạnh Nguyệt ca nhi, thấy hắn cầm kim, cắm vào vải. Mũi kim ra vào trơn tru, cuối cùng hắn kéo cả sợi chỉ ra ngoài, những mũi khâu gọn gàng xuất hiện trên vải.
Thế mà hắn lại nói đây là cách dễ nhất!
“Ta cũng làm như thế này mà, sao kéo sợi chỉ ra thì lại bị xiên xẹo thế này?” Phần rách trên chiếc áo trong tay Võ Ninh còn lưu lại dấu vết bị tháo ra rồi may lại nhiều lần.
Nguyệt ca nhi chỉ vào đường may, kiên nhẫn nói: “Đây gọi là khâu đột. Cứ khâu từng mũi một. Như thế này khi ngươi chưa quen tay thì sẽ không bị lệch.”
Nghe vậy, Võ Ninh cúi đầu tiếp tục làm. Nguyệt ca nhi dừng tay lại, cẩn thận giúp hắn theo dõi. Nếu có bất kỳ dấu hiệu may lệch nào, hắn sẽ lên tiếng nhắc nhở. Ánh nắng chiều tà nhạt dần, hai người ngồi đó không cảm thấy oi bức hay khó chịu.
Nguyệt ca nhi lặng lẽ nhìn Ninh Ninh kiên nhẫn tháo chỉ rồi xỏ kim lại. Hắn cảm thấy ngạc nhiên và xúc động. Hắn nghĩ, tình yêu quả là một điều kỳ diệu. Tình yêu có thể khiến người ta điên cuồng, bực bội, nhưng cũng có thể khiến người ta bình tâm và chăm chỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT