“Trịnh Trạch sắp thành thân ư?!!!”
Võ Ninh ở cửa la hét ầm ĩ. Sáng nay khi Trịnh Trạch đến thì Võ Ninh không có nhà, giờ vừa về đến nhà đã nghe cha nương bàn chuyện Trịnh Trạch thành thân nên tặng lễ gì.
“Con phải gọi là đại ca!” Thím Võ sửa lời hắn, thằng nhóc này suốt ngày nhảy nhót lung tung, chẳng lúc nào yên tĩnh, hoàn toàn không hợp với cái tên của hắn.
Võ Ninh sợ bị cha hắn đánh, không dám cãi lời mẫu thân, ngoan ngoãn sửa lời: “Đại ca thật sự muốn thành thân sao ạ? Khi nào thì làm tiệc? Hắn khi nào xem mắt ạ? Người ở đâu? Chúng ta tặng gì?”
Thím Võ thấy hắn há mồm là một tràng dài, không khỏi đau đầu, nàng cũng không biết nên trả lời cái nào trước.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng động, như tiếng vật gì đó va đập, tiếp theo là tiếng chó sủa liên hồi. Võ Ninh lại la lớn: “Ai nha! Hươu của ta!” Thấy hắn vừa vào nhà mông còn chưa ngồi ấm chỗ đã vụt ra ngoài.
Không lâu sau, ngoài phòng tiếng người mắng con hươu đang chạy, tiếng chó dữ dội cảnh cáo, tiếng gà vịt kêu to cùng vang lên, chim trên cây cũng hoảng sợ bay đi. Cả vùng chân núi này ồn ào náo loạn.
Từ đầu đến cuối, Võ thúc vẫn bộ dạng thấy nhiều không lạ, thong thả ăn khoai lang khô. Thím Võ lười mắng Võ Ninh nữa, quay đầu mắng trượng phu: “Nhìn con trai ông kìa.”
Võ thúc cười: “Hắc, vậy mới là con trai ta chứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play