Trịnh Trạch đang một mình bày hàng. Vừa đặt hai miếng thịt lợn lên thớt, vợ Phùng lão bản đã đi tới bắt chuyện với hắn. 
"Phu lang ngươi đâu? Sao ngươi lại chỉ có một mình thế này?" 
Phùng lão bản nghe vậy liền nhìn sang. Thỉnh thoảng ông sẽ thấy tiểu phu lang mặt tròn, hay cười khi hắn ở quầy hàng. Đôi phu thê thường xuyên ở bên nhau, nhưng gần đây ông không thấy cậu đâu. 
Trịnh Trạch cúi đầu cắt thịt thành từng miếng và đáp: "Hắn ở nhà với a cha và nương, lát nữa sẽ đến." 
Chu Chu đã không đến đây một thời gian dài rồi. Trịnh Trạch đã quên mất lần cuối cùng họ cùng nhau bày hàng kiếm tiền là khi nào. Hắn chỉ nhớ chiếc áo khoác bông mùa thu mà cậu mặc khi trời còn lạnh, cậu ngồi ngoan ngoãn trên chiếc ghế đẩu bên cạnh hắn, co ro như một chú gà con. Ngay cả khi cậu không thu tiền hay chào khách, chỉ cần nhìn cậu ngồi đó thôi cũng khiến người ta vui vẻ rồi. 
Phùng lão bản đã lâu không nghe ai nói "Phùng lão bản, phát tài!" với mình, ông nhớ những lời chúc tốt đẹp của nhóc phu lang của Trịnh Trạch. Trịnh Trạch sắp xếp thịt trên thớt và hỏi Phùng lão bản xem quản lý chợ có đến thu tiền thuê trong hai ngày qua không. 
"Đến rồi. Lão Trịnh đã trả tiền thuê quầy hàng. Trương thị giám đã thu tiền từ cả hai quầy hàng của chúng ta rồi" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play