Thật hay biết mấy nếu chúng ta có thể vớt nó lên.
Cậu thấy lão cha trả tiền công cho Mã thúc hai ngày trước đó!
Giờ họ không có việc để làm, cũng không thể lái xe ngựa đi nhận việc tạm thời. Lại còn phải trị bệnh và trả tiền công... Tiền là thứ duy nhất cậu phải nghĩ đến khi mở mắt. Chẳng lẽ a cha không lo lắng ư?
Đôi phu thê nhìn con trai mỉm cười, trên mặt thoáng chút tiếc nuối, nhưng không lập tức trả lời câu hỏi.
Chu Chu đang lặng lẽ đá đá những viên đá dưới chân, có chút buồn bã, nhưng song thân cậu dường như không hề vội vàng.
Mực nước sông dâng cao sau cơn mưa và đã tràn qua những bậc đá kéo dài dọc bờ. Ngay khi lũ trẻ tiến đến bờ sông và muốn ném đá, những người dân thôn gần đó liền lập tức la lớn bảo chúng đi đi.
Chu Triệu Niên tìm một viên đá sạch, kéo con trai ngồi xuống, và nói một cách nhẹ nhàng: "Năm ngoái, cỗ xe chìm trong mùa mưa. Nếu chúng ta muốn trục vớt nó, vậy con có biết cỗ xe chìm ở đâu không? Liệu nó có bị dòng sông cuốn đi không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play