Lỗ Khang cảm thấy hương thơm trong bếp hôm nay nồng nàn hơn mọi khi. Hắn dừng việc quét sân, hít một hơi thật sâu, là mùi trứng xào ớt cay.
Đậu nành ngâm một đêm được vớt ra rửa sạch, cho vào nồi hấp chín rồi trải lên nia, Chu Chu mở cửa sổ gọi: “Lỗ Khang, lại đây, mang ra ngoài phơi.” Đậu nành cần được đông lạnh một chút, chiên lên mới giòn hơn, sáng nay không ăn được, Trịnh Trạch chỉ có thể đợi tối về mới được thưởng thức.
Món trứng xào ớt cay đầy một đĩa, như thường lệ gắp thêm chút đậu phụ lông mà a cha thích ăn.
“Tân ca nhi, múc chút cháo cho Lòng đỏ trứng để nguội bớt đi!” Lòng đỏ trứng đã lớn hơn một chút, ban đầu ngồi xổm ở bếp lò còn tưởng là một khúc gỗ nhỏ chưa cháy hết, phải nhìn kỹ mới phát hiện có mèo con, giờ thì một đống mũm mĩm ngồi xổm, trông thấy rõ hơn.
Màn thầu và cháo đều đã mang lên, bữa sáng đã sẵn sàng, Mạnh Tân chạy đi gọi mọi người.
Trịnh Trạch ngồi xuống phát hiện có món ăn mới, đưa đũa gắp một miếng tỏi, món này cũng đã lâu không ăn rồi, giòn sảng cay nồng, vừa nhai vừa gật đầu, không tệ. Thấy Chu Chu tò mò nhìn mình, Trịnh Trạch gắp một miếng giả vờ muốn bỏ vào chén cậu, Chu Chu vội nói: “Không không, ta không ăn…” Cậu mới không ăn tỏi. Trịnh Trạch ngược lại múc cho cậu một muỗng trứng xào ớt cay.
Trịnh lão cha và Lỗ Khang rất thích ăn, cắn một miếng nhánh tỏi gặm một miếng màn thầu, rồi uống mấy ngụm cháo ngô, cả người thoải mái, có thức ăn nóng hổi vào bụng, buổi sáng lúc này mới coi như bắt đầu. Trịnh đại nương cảm khái: “Tỏi này lâu lâu mới nếm một lần, thật đúng là khá ngon.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT