Tần Quân Thành nói với giọng thành khẩn, Phương Tây Minh do dự một lúc, cũng không muốn thật sự ép Tần Quân Thành phải đưa Lâm Hựu cho anh, nghĩ thầm, có lẽ có thể nhượng bộ một chút?
Tuy anh vẫn còn chút bực bội… nhưng anh thật ra muốn xem Tần Quân Thành sẵn sàng vì Lâm Hựu mà đi đến bước nào. Thế nhưng hiện tại Phương Tây Minh đã quen biết với Lâm Hựu, rốt cuộc là không nỡ dùng Lâm Hựu làm điều kiện ép buộc.
Vạn nhất Tần Quân Thành bị ép đến quá đáng, tên cặn bã này thật sự đem Lâm Hựu coi như “lễ vật” đưa cho anh, Lâm Hựu cho dù ngoài miệng nói không để ý, thì trong lòng chắc chắn vẫn sẽ đau khổ và tủi thân.
Phương Tây Minh không muốn để Lâm Hựu chịu thêm khổ sở. Thôi, cứ như vậy đi… Phương Tây Minh khẽ nhắm mắt, “Ừ” một tiếng.
“Thôi được, tôi cũng đã chơi đùa qua rồi, nếu Tần tổng nguyện ý dùng cách khác để bồi thường, vậy tạm thời cứ thế đi.”
Tần Quân Thành cúp điện thoại xong, sắc mặt hơi tái nhợt. Hắn mệt mỏi ngồi xuống ghế, vùi mặt vào lòng bàn tay.
Lúc nói chuyện với Phương Tây Minh, giọng Tần Quân Thành vẫn giữ sự lễ độ, nhưng thật ra móng tay hắn đã bấm chặt vào da thịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT