Lâm Hựu đẩy đẩy cửa sổ, thấy nó vẫn nguyên vẹn, cuối cùng đành bất lực từ bỏ.
Cậu lại chạy tới kéo cửa, kinh ngạc phát hiện cửa cũng không bị khóa, rất dễ dàng mở ra.
Lâm Hựu do dự một chút, rồi vẫn đi xuống lầu.
Tần Quân Thành đang ngồi trên sô pha ở tầng một, xem máy tính. Nghe thấy động tĩnh, hắn vội vàng quay đầu lại, liền thấy Lâm Hựu đứng trên bậc thang, tay bám vào lan can lạnh lùng nhìn mình.
Ánh mắt này khiến Tần Quân Thành cảm thấy vô cùng xa lạ… Trong trí nhớ của hắn, Lâm Hựu chưa từng dùng loại ánh mắt lạnh lẽo cùng đầy cảnh giác như này nhìn hắn như thế.
Trước kia, khi Lâm Hựu tràn đầy tin tưởng hắn, luôn nở nụ cười với hắn, còn thường quấn quít quanh hắn chạy trước chạy sau. Nụ cười của Lâm Hựu khi ấy thực sự khiến người ta yêu thích, nhưng bây giờ, Tần Quân Thành chẳng còn thấy nụ cười đó đâu nữa.
“Hựu Hựu, tỉnh rồi?” Tần Quân Thành đè xuống cảm giác khó chịu khi bị Lâm Hựu nhìn như vậy, đặt máy tính sang một bên, dịu giọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT