Lông mi bé gái thật dài như bàn chải rũ xuống, ôm gấu bông không hé răng.
Trần Giai Hòa nhìn chằm chằm bé gái đánh giá, sau đó hỏi: “Em gái nhỏ, em tên gì?”
“Em tên Biên Biên.” Bé gái phát ra âm thanh mềm mại tinh tế.
Trần Giai Hòa đáy mắt hiện lên thất vọng, cô nhớ rõ trong sách có một bé gái hệ không gian cấp S, rất lợi hại, sau đó trở thành con gái nuôi của nam chính.
Bất quá bé gái không phải tên Biên Biên.
Xem vẻ ngoài của cô bé, hẳn là bé gái bình thường, có lẽ cha mẹ gặp được nguy hiểm đã chết, trước đó đã đem cô bé giấu ở chỗ này.
Trần Giai Hòa đem suy nghĩ chính mình cùng Triệu Giác nói, người sau cho rằng có lý, quay đầu ôn nhu hỏi: “Biên Biên, em còn người nhà khác không?”
Biên Biên không nói gì, nước mắt lạch cạch lạch cạch rớt xuống, Triệu Giác nghĩ, xem ra Giai Hòa nói không sai.
“Kia……”
“Anh Giác.” Triệu Giai hòa biết Triệu Giác muốn nói gì, anh ta khẳng định muốn mang theo đem nha đầu này, trước không nói bọn họ một dị năng cấp C một cấp D, thêm lên thực lực cũng không mạnh, đi căn cứ yêu cầu vài ngày, mang theo một bé gái…… Quá nguy hiểm cũng quá rêu rao.
Bé gái xinh đẹp như này, một khi bị một ít dị năng giả biến thái nhìn thấy, sẽ man đến tai hoạ ngập đầu cho bọn họ.
Bên ngoài dị năng giả có rất nhiều, thực lực mạnh mẽ nhiều đếm không xuể.
Thời gian 5 năm mạt thế, kẻ yếu cơ hồ đều bị đào thải, có thể sống đến bây giờ, không có người nào là dễ đối phó.
Chính yếu chính là, Trần Giai Hòa rõ ràng biết quyển sách này có bao nhiêu tàn khốc, lòng tốt chỉ khiến mình chết nhanh hơn.
Mang theo một bé gái vô dụng, quá kéo chân sau.
“Cô bé vẫn luôn ở chỗ này vẫn không có việc gì, nghĩ đến cô bé ở chỗ này an toàn, so với đi theo bên người chúng ta an toàn hơn.” Trần Giai Hòa chặn miệng Triệu Giác.
Triệu Giác phản xạ có điều kiện nhíu mày, nhìn bé gái mắt thương tâm khóc thút thít, khóc đến anh ta chua xót: “Chính là, nếu chúng ta không mang theo cô bé cùng nhau đi……”