Sau khi Lâm Chiêu rời kinh, Lâm Diêu lại càng bận rộn.
Đại Sở vừa trải qua tái thiết, trăm việc chờ người, hoàng đế và hoàng hậu còn phải sớm khuya lo liệu chính sự, có Tần Giản giám sát, đám thần tử như họ càng không dám lười biếng.
Lâm Diêu từng bị phạt bổng nửa năm. Nửa năm đó, các triều thần mới phát hiện ngày tháng của hắn tiết kiệm đến độ khiến người khác không thể tưởng tượng nổi: sáng ăn bánh bao với dưa muối, trưa ăn cơm nổi miễn phí ở quân doanh, buổi tối vì muốn tranh thủ bữa cơm, quân vụ chưa xử lý xong hắn cũng nán lại quân doanh làm nốt rồi mới chịu về phủ.
Mới đầu ai cũng nghĩ đó là vì Lâm tướng quân cần kiệm, lòng chỉ nghĩ đến quân vụ.
Cho đến khi một vị quan nhân lấy danh nghĩa thăm hỏi nhưng thực chất là muốn làm mối cho Lâm Diêu đến phủ hắn, mới phát hiện rằng trừ ngôi nhà rộng rãi do hoàng thượng ban thưởng, cả phủ đếm không nổi vài hạ nhân.
Nước trà, cơm nước đều do thân binh đảm nhiệm. Khi thân binh bận không lo xuể, chính Lâm Diêu cũng tự mình xuống bếp.
Vị quan nhân kia suýt nữa thì rớt cằm, hỏi: “Sao phủ tướng quân không thuê vài tỳ nữ phục vụ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play