Bùi Ngọc An chợt giật mình, tâm trí hắn bỗng nhớ lại hình ảnh trong gương đồng hôm nay, nơi hắn nhìn thấy chính mình với vẻ mệt mỏi, phong thái không còn sáng láng như xưa. Hắn tự nhủ trong lòng, không biết bao giờ mới có thể quên đi những gì đã qua.
Hắn chua xót thở dài, rồi nhẹ nhàng nói: "Không ai có thể khi dễ ca ca đâu. Ca ca chỉ là nghỉ ngơi không tốt, qua hai ngày nữa là sẽ ổn thôi."
Bùi Ý Đóa đứng bên cạnh, vẫn không tin lắm, nàng nhìn hắn với ánh mắt lo lắng, giọng nhẹ như làn gió: "Thật vậy chăng, ca ca không lừa muội chứ?"
Bùi Ngọc An mỉm cười trấn an nàng, trịnh trọng gật đầu: "Ta hứa với muội, không có gì đáng lo."
Bùi Ý Đóa nghe vậy, cuối cùng cũng yên tâm phần nào, nhưng vẫn không khỏi thấp thỏm, nàng nhẹ nhàng nói: "Vậy được rồi, ca ca đừng làm tlo nữa."
Sau khi Bùi Ý Đóa nghỉ ngơi một ngày, thái y cũng khuyên nàng chỉ cần tĩnh dưỡng là đủ, Bùi Ngọc An liền ra phủ, bước chân vội vã, trong lòng lo lắng không yên. Hắn tìm Biển Dư, tiếng nói có chút run rẩy: "Có tin tức gì mới không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT