Trước một canh giờ khi xe ngựa đáng lý đã trở về phủ, Bùi Ngọc An đã nhận được tin Vân Lệ đã về từ chùa Bạch Mã. Hắn liền thúc giục Biển Dư:
“Đánh xe nhanh thêm một chút.”
Vân Lệ từ chùa Bạch Mã về phủ, liền yên tĩnh ngồi trong phòng. Nàng cúi đầu chăm chú ngắm chiếc túi thơm trong tay, tâm tư rối bời, bao ngày nay trong lòng nàng không lúc nào yên ổn. Hôm nay, có lẽ đã đến lúc nàng nên nói rõ mọi chuyện với hắn.
Nàng đứng dậy, bước xuống hành lang, chờ ở nơi quen thuộc chừng nửa canh giờ thì nghe tiếng bước chân dần vang lên. Nàng quay đầu lại, quả nhiên là Bùi Ngọc An đang đi đến.
Vân Lệ mỉm cười, nụ cười trong trẻo mà dịu dàng như xưa:
“Thế tử.”
Bùi Ngọc An khựng bước, đã nhiều ngày rồi hắn không thấy nàng cười vui vẻ đến thế. Chẳng lẽ sau chuyến đi lễ, nàng đã nghĩ thông suốt? Nhưng Thúy Bình có nói, ở chùa nàng không hề tỏ vẻ gì lạ, chỉ lặng lẽ quỳ suốt hai canh giờ trước tượng Phật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play