Vân Lệ khâu đôi tất đưa cho người, trong lòng đã mơ hồ đoán ra chắc hẳn có bóng dáng của Bùi Ngọc An nhúng tay vào, có điều… có đôi khi, hồ đồ lại hay. Nàng cũng muốn xem thử, Triệu Toàn sẽ đối mặt ra sao với đứa con mà mình từng đặt trọn niềm thương nhớ.
Hai người còn đang trò chuyện thì bên ngoài hàng rào trúc vang lên tiếng bước chân. Vân Lệ ngẩng đầu, thấy Trần Tuyên đang xách một chiếc giỏ nhỏ, đứng chờ ngoài cổng Lộ gia.
“Lộ nãi nãi, mẫu thân bảo ta đem hai con cá đến biếu người.” Trần Tuyên lễ phép gọi với vào trong.
Lộ nãi nãi vội vàng bỏ dở chuyện đang nói với Vân Lệ, bước ra đón. Trần Tuyên liếc mắt nhìn Vân Lệ đang ngồi trong sân, ánh mắt cũng không giấu được một tia xao động.
Vân Lệ chỉ mỉm cười nhẹ, nhưng không đứng dậy. Cử chỉ ấy rõ ràng khiến người ngoài cũng hiểu, nàng đã đặt ra một khoảng cách.
Trần Tuyên cũng hiểu rõ điều đó, liền dời mắt, cười đưa chiếc giỏ cho Lộ nãi nãi.
“Tuyên ca nhi, vào ngồi một lát nhé?” Lộ nãi nãi niềm nở hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT