Sau bữa sáng, hai người vẫn im lặng, chẳng ai nói lấy một lời. Ăn xong, Bùi Ngọc An liền đứng dậy rời phủ vào công sở, mãi đến tối mới quay về. Khi đó, A Nguyên đã ngủ say, Vân Lệ cũng vừa rửa mặt xong, khoác áo bông mỏng màu hồng nhạt, ngồi bên cửa sổ phía nam đọc sách dưới ánh đèn trầm.
Không rõ từ khi nào, bên ngoài vang lên tiếng bước chân vội vã. Nàng còn chưa kịp ngẩng đầu thì tỳ nữ giữ cửa đã cất tiếng khẽ:
“Thế tử gia đã về.”
Vân Lệ đặt quyển sách xuống, khẽ ngẩng đầu. Bùi Ngọc An vẫn mặc quan phục đỏ nhạt chưa kịp thay, dáng người cao lớn, vai rộng eo thon. Nàng không nói gì, lại cúi xuống tiếp tục đọc.
Hắn tiến vào, khẽ siết bàn tay rồi buông ra, vừa cởi đai lưng vừa nói như chưa từng có chuyện gì xảy ra:
“Lệ Lệ, lấy giúp ta bộ thường phục.”
Giọng nói bình thản như thể giữa hai người chưa từng có khúc mắc. Vân Lệ khựng người, rồi lặng lẽ đứng dậy, đi đến bên tủ lấy y phục thêu hoa cúc đưa cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play