Thấy gương mặt nàng thoáng vẻ ngại ngùng, Bùi Ngọc An chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, không nói gì thêm.
Sau khi cùng nhau ngắm xong mặt trời mọc, hai người lại thưởng thức món chay nổi tiếng ở Nhạn Vân Sơn rồi mới thong thả xuống núi trở về phủ Quốc Công.
Những ngày kế tiếp trôi qua yên bình, hệt như dòng nước lặng. Bùi Ngọc An vẫn luôn quan tâm đến đứa nhỏ trong bụng nàng, gần như mỗi ngày đều đến thăm, cùng nàng dùng bữa, chuyện trò. Có khi còn mang theo đủ thứ đồ chơi lạ mắt hay món đồ cổ quái để chọc nàng vui.
Một hôm, thấy nàng đang ngồi luyện chữ một mình, Bùi Ngọc An liền chủ động mở lời:
“Ta dạy nàng học chữ, được không?”
Vân Lệ hơi ngượng ngùng, cúi đầu nói nhỏ:
“Như thế chẳng phải là đại tài tiểu dụng sao… Thế tử là người thi đỗ công danh, văn tài xuất chúng, đâu thể lãng phí vì thiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT