Tiếng trẻ con cất lên khe khẽ như tiếng mèo con kêu, từng chút một len vào tai người, khiến lòng người cũng mềm theo.
Bùi Ngọc An thoáng giật mình, lập tức bước nhanh vào trong phòng. Nhưng chưa kịp tiến đến gần, tiếng hét đau đớn của Vân Lệ đã vang lên, bà mụ vẫn còn đang thúc giục nàng ráng sức, trong bụng… vẫn còn một đứa nữa chưa sinh ra.
Hắn vội vàng tiến đến mép giường, nhìn thấy Vân Lệ toàn thân ướt đẫm, tóc rối bết dính trên mặt, cả người như vừa vớt ra từ trong nước lạnh. Hắn mím môi, định cất lời, thì bà mụ đã hô lớn:
“Thiếu phu nhân, thấy đầu rồi! Lại ráng một chút, thêm chút sức nữa là sinh được rồi!”
Bùi Ngọc An đứng đó, hai tay siết chặt, nhìn nàng đau đớn mà không dám tiến lên cản trở. Không biết đã qua bao lâu, tiếng khóc non nớt lại một lần nữa vang lên, mơ hồ mà yếu ớt.
Hắn như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, còn chưa kịp hỏi sinh được trai hay gái, đã quỳ hẳn xuống bên giường, ghé sát tới bên nàng.
“Lệ Lệ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT