Vân Lệ đứng dậy, chỉnh lại xiêm y và mái tóc, chuẩn bị xốc rèm cửa. Nhưng trước khi nàng kịp làm vậy, Bùi Ngọc An đã đi trước một bước, nhẹ nhàng vén rèm, bước vào.
Sắc mặt hắn không được tươi, đôi mắt hơi nhíu lại. Khi thấy Vân Lệ đã rời giường, hắn nặng nề lên tiếng: "Lệ Lệ, ta phải đi trước một bước, lập tức hồi kinh."
Lòng Vân Lệ bỗng dâng lên cảm giác không yên, nàng thấy như có gì đó không ổn. Nghĩ đến lời nói của Bùi Ngọc An mấy ngày trước, nàng liền nhạy bén cảm nhận rằng đây không phải chuyện nhỏ: "Có phải… đã xảy ra chuyện gì rồi không? Có phải bệ hạ…"
Bùi Ngọc An liếc mắt nhìn xung quanh, hạ giọng, kiềm chế những cảm xúc phức tạp trong lòng: "Hắn... e rằng không qua khỏi rồi."
Hắn ngừng lại một chút, dường như không muốn để lộ quá nhiều, rồi mới nói tiếp: "Ta đã để Biển Dư ở lại, hắn sẽ... sẽ lo cho các ngươi."
Vân Lệ mày liễu nhíu lại, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an. Nàng ngạc nhiên: "Vậy ta không trở về kinh sao?"
"Kinh thành hiện giờ hỗn loạn, ngươi tạm thời không nên trở về. Đây là quyết định tốt nhất cho ngươi," Bùi Ngọc An nói, không giấu giếm chút nào. Vân Lệ là một cô nương thông minh, nàng hiểu rõ đây là lựa chọn duy nhất khiến hắn yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT