Hôm sau, trời vừa rạng sáng, Vân Lệ đã tỉnh giấc. Thân thể nàng rã rời, lòng lại canh cánh lo cho tiểu A Viễn, nên dù còn mệt, nàng cũng cố ép mình mở mắt.
Bên hông là một cánh tay rắn như sắt, ôm nàng như giam cầm. Vân Lệ nhẹ nhàng lắng nghe – trong phòng yên ắng, không thấy tiếng A Như, nàng khẽ thở phào.
Bỗng ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa vội vã. A Như thấp giọng, mang theo nét hốt hoảng:
“Cô nương… tiểu công tử đói bụng.”
Nghe vậy, Vân Lệ vội trở mình ngồi dậy, song vừa rời khỏi giường, hai chân đã mềm nhũn, khiến nàng suýt ngã.
Bùi Ngọc An ngẩng đầu nhìn nàng. Ánh mắt hắn vẫn ôn nhu như cũ, khiến người ngoài tưởng chừng dịu dàng thâm tình. Nhưng chính vì thế, sống lưng nàng càng thêm lạnh toát.
Vân Lệ cắn răng, chịu đựng mỏi mệt, vội vã khoác áo, bước khỏi giường, mở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play