Góc áo đen của Chu Nguyên Bạch khẽ lay động theo gió, đôi mắt sâu thẳm của hắn ánh lên tia sáng lạnh lẽo, khiến người đối diện như bị áp lực đè nặng, khó lòng thở nổi.
Nhan Bắc Mạch chột dạ, chỉ dám cúi gằm đầu. Trong lúc vô tình liếc nhìn, y thoáng thấy nơi tay áo hắn dường như có kẹp một mảnh vải màu nhạt. Nhưng chưa kịp nhìn kỹ, vật ấy đã bị hắn thu lại, giấu kín trong tay áo.
Trong sảnh, tất cả đều cúi đầu, lặng im nín thở, chờ lệnh của hắn.
“Ngươi cùng Thần Phong, lập tức lên đường, đoạt lấy Tuyên Châu.” Giọng hắn lạnh nhạt, vang lên tựa băng sương mùa đông.
Nhan Bắc Mạch nghe xong, sắc mặt liền tối sầm, hối hận vì chính mình lỡ miệng. Y vốn say sóng, nay phải đi thủy lộ, đường xa chẳng có chỗ nghỉ ngơi. Vừa nghĩ đến thôi, dạ dày đã cuồn cuộn khó chịu, còn thà lấy mạng y đi cho xong.
Khác hẳn y, Thần Phong vẫn bình thản, mỉm cười mà nói:
“Việc này chẳng nặng nề gì, chỉ cần bày bộ dáng cho qua là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT