Không khí trong nhà thoáng chốc trở nên trầm lặng. Hạo Lâm ngước nhìn gương mặt mẫu thân còn vương chút khó xử, đáy mắt tuy chan chứa khát khao được ra ngoài chơi, song hắn vẫn ngoan ngoãn gật đầu:
“Hảo, Hạo Lâm sẽ nghe lời, chờ mẫu thân trở về.”
Tưởng Nam Nhứ nhìn con trai hiểu chuyện, lòng vừa xót xa vừa hổ thẹn. Suốt năm qua, thời gian nàng có thể ở bên con ít ỏi quá đỗi. Mỗi khi nghĩ tới, trong lòng nàng lại cảm thấy áy náy không nguôi.
“Thật ngoan… hôm nay mẫu thân sẽ sớm trở về với con.” – Nàng cong nhẹ khóe môi, cúi xuống khẽ xoa gò má mịn màng của tiểu tử, sau đó lấy chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt bị bỏng, quen tay chỉnh lại y phục rồi bước ra cửa.
Thư phô chỉ cách nhà hai con phố. Sinh ý ế ẩm, Diệp lão bản chia phiên cho nàng cùng một chưởng quầy khác, một người coi buổi sáng, một người giữ buổi chiều. Việc không bận rộn, vốn nàng có thể dành nhiều thời gian ở bên con. Nhưng đáng tiếc, lại có tên du côn lưu manh quấn lấy nàng, cứ cách vài bữa là tìm tới gây chuyện, miệng đầy lời thô tục khó nghe. Có lần, nàng dẫn Hạo Lâm đi mua đồ, chẳng may chạm mặt hắn, nếu không nhờ người qua đường giúp đỡ, e hậu quả khó lường. Vì thế, nàng đành hạn chế ra ngoài, tránh mang con gặp phải nguy hiểm.
Gần đây không thấy hắn xuất hiện, nhưng trong lòng nàng hiểu, kẻ ấy tuyệt sẽ chẳng dễ dàng buông tha.
Chưa kịp tới thư phô, từ xa nàng đã thấy cửa hàng bị một đám người vây quanh, bên trong còn vang lên tiếng cãi vã. Quả nhiên, vừa bước gần, nàng đã nghe rõ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT