Cuối cùng, Chu Nguyên Bạch vẫn không thể từ chối sự nài nỉ của Chu Dư Hâm, đành chiều muội muội, cùng nàng cưỡi một vòng quanh bãi săn.
Tưởng Nam Nhứ biết rõ Phó Chỉ Di vốn không mấy ưa nàng, nên cũng chẳng dám làm phiền, chỉ lặng lẽ ở một bên tập luyện. Con ngựa ô hiền lành, dễ điều khiển, nàng chỉ cần khẽ kéo dây cương là nó lập tức dừng lại.
Được hộ vệ tận tình chỉ dẫn, chẳng bao lâu, nàng đã có thể cho ngựa chạy chậm một đoạn ngắn. Dù tốc độ còn chậm, khoảng cách chẳng xa, nhưng cũng đã xem như bước đầu thành công.
“Cưỡi ngựa vốn cần lá gan lớn. Ngươi nhút nhát như vậy, chỉ e không hợp với lưng ngựa.”
Tiếng nói nửa như trêu chọc, nửa như khuyên bảo vang lên. Tưởng Nam Nhứ quay đầu nhìn, chỉ thấy Phó Chỉ Di khoanh tay đứng dưới bóng cây, khóe môi nhếch lên một nụ cười như có như không.
Phó Chỉ Di vốn tính thẳng thắn, kiêu ngạo, xưa nay không ưa những kẻ yếu mềm hay làm ra vẻ. Lại thêm việc nàng có giao hảo cùng Ngụy Thi Nghiên, nên từ đầu đã chẳng thiện cảm với Tưởng Nam Nhứ. Chẳng qua Chu Dư Hâm đi đâu cũng gọi nàng đi cùng, khiến Phó Chỉ Di khó tránh khỏi bực bội. Hôm nay hiếm khi có hứng thú với cuộc săn, vậy mà lại bị vướng bởi một người mới học cưỡi ngựa, trong lòng càng thêm khó chịu.
Song, giáo dưỡng khiến nàng chẳng tiện nói ra lời cay nghiệt, đành dùng giọng lửng lơ để ứng phó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play