Một giấc ngủ dậy, ngoài cửa sổ trời đã ngả dần về hoàng hôn.
Tưởng Nam Nhứ lim dim đôi mắt, lặng lẽ ngắm ánh tà dương rơi nghiêng ngoài song, khẽ vươn vai, trong phòng vắng lặng, chỉ còn tiếng hít thở của riêng nàng.
So với ngày trước, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, nay cuộc sống lại quá đỗi an nhàn thản nhiên, khiến nàng thoáng lo sợ. Chỉ mong sự yên bình này không phải là tĩnh lặng trước cơn bão mà thôi.
Trong tâm trí bất giác hiện lên gương mặt của Chu Nguyên Bạch, lòng nàng liền trở nên thấp thỏm. Cắn nhẹ cánh môi, Tưởng Nam Nhứ cất giọng gọi Mộng Nguyệt, muốn hỏi thế tử hiện đang ở tiền viện thế nào.
Nhưng chờ mãi, tiếng đáp quen thuộc chẳng vang lên. Thấy lạ, nàng hơi nghiêng người dò ra ngoài, song do rèm che kín, chẳng nhìn được gì.
Nàng lại gọi khẽ một lần nữa. Lần này, rèm châu khẽ lay, tiếng leng keng vang lên, rồi bóng dáng Chu Ngọc Hành từ từ hiện ra trong tầm mắt.
Tưởng Nam Nhứ thoáng sững sờ, cố giữ bình tĩnh, mỉm cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play