Khoảng cách giữa hai người gần đến mức hơi thở quấn lấy nhau, trong không khí thoang thoảng ý vị khó nói thành lời. Tưởng Nam Nhứ vẫn còn vui mừng vì đoạt lại lệnh bài, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt nóng rực như lửa của Chu Nguyên Bạch.
Nàng cất lệnh bài vào ngực, quay đầu liền bắt gặp hắn đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt sâu như vực. Trong một thoáng ngẩn ngơ, nàng lại đưa tay giúp hắn vuốt phẳng nếp áo trước ngực. Đợi đến khi nhận ra hành động của mình, tim nàng đập dồn, vội vàng rụt tay, thân mình cũng khẽ lùi lại.
Chỉ một cử động nhỏ ấy thôi, lại như châm ngòi ngọn lửa trong lòng hắn. Chu Nguyên Bạch khát khô cổ họng, suýt chút đã ôm lấy nàng, nhưng cuối cùng vẫn cưỡng ép dừng lại.
Hắn nhìn nàng chăm chú, ánh mắt thoáng dịu dàng, rồi dần trở nên lạnh lẽo. Giọng nói trầm thấp, mang theo sự bá đạo:
“Người của ta, ta vốn không quen chia sẻ. Nếu đã hứa rời đi, thì đừng quá gần gũi với huynh trưởng nữa.”
Tưởng Nam Nhứ bối rối, vô thức đáp:
“Thế tử vốn đâu phải người ham mê nữ sắc, số lần chàng đến hậu viện còn có thể đếm trên đầu ngón tay…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT