Thẩm Hoài Thư khẽ đẩy cửa, ngoài ngạch quả nhiên là mấy đồng liêu quen biết thuở ở kinh thành. Bọn họ đều là người Tín Dương, dọc đường đi từng nhiều phen chiếu cố, nên hắn cũng thu lại vẻ lãnh đạm, mỉm cười ôn hòa chào đón.
Đồng liêu thấy hắn bước ra liền vội giải thích:
“Thẩm huynh, vốn biết ngươi chẳng ưa bị quấy rầy, song trong đó có một người tự xưng là thôn trưởng ở quê ngươi. Ta sợ chậm trễ nên mới mời họ tạm ở tiền sảnh chờ.”
Nghe vậy, Thẩm Hoài Thư khẽ gật đầu, chia tay đồng liêu rồi một mình đi ra tiền sảnh.
Quả nhiên, khách tới chính là thôn trưởng cùng phu tử trong thôn. Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, nơi ngực vốn mỏi mệt chợt nhẹ nhõm, hắn vui mừng tiến lại, mặt nở nụ cười:
“Phu tử, thôn trưởng, sao hai vị lại đến đây?”
Từ thuở nhỏ bơ vơ, hắn được phu tử cưu mang, dạy dỗ chẳng khác phụ thân. Đối với Thẩm Hoài Thư, phu tử là bậc ân nhân suốt đời chẳng thể quên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play