Ảnh Triệu ôm quyền khom mình trước Chu Nguyên Bạch, không nói một lời liền lặng lẽ lui về vị trí quen thuộc.
Ảnh Triệu vốn là tử sĩ do phủ Tín Dương hầu đặc biệt bồi dưỡng, ngay từ khi sinh ra đã là cô nhi, không cha mẹ, không tình cảm, võ nghệ cao cường, chỉ sống để nghe lệnh. Hắn luôn kề cận bảo hộ hai vị công tử, cần thiết thì lấy thân che đao, mà trong mắt hắn chỉ có duy nhất chủ tử Chu Nguyên Bạch, ngay cả Tín Dương hầu cũng chẳng thể sai khiến.
Nhan Bắc Mạch quen biết hắn đã nhiều năm, song rất hiếm khi qua lại. Có chăng chỉ vài lần bị hắn coi như bao cát để luyện công, xuống tay nặng nề nhưng lại nắm chừng cực khéo, tránh chỗ hiểm, khiến người đau đớn nhưng không mất mạng.
Lúc này, Nhan Bắc Mạch ôm bụng đầy thương tích, nuốt vị tanh nơi cổ họng, gắng gượng bò dậy, rồi quỳ rạp xuống bên chân Chu Nguyên Bạch, khẩn cầu:
“Đa tạ chủ tử ban phạt, thuộc hạ nguyện ghi nhớ, tuyệt chẳng dám tái phạm.”
Nghe vậy, Chu Nguyên Bạch khẽ nhướng mày, thần sắc rõ ràng không tin. Đôi chân thon dài thong thả đổi tư thế, khóe môi nhấc lên một nụ cười nhàn nhạt, như cho y một bậc thang xuống, nhưng ngữ khí lại lạnh lùng tựa cảnh cáo:
“Đừng tự cho mình thông minh nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT