Cửa sổ chỗ vách gác nhìn thẳng xuống mặt nước, bị ai đó chống hé lên một nửa.
Trên cửa dán lớp giấy mỏng màu gạo, chẳng thể thấy rõ cảnh vật bên ngoài. Nhưng từ khe hở nơi cánh cửa chưa khép kín, có thể nhìn thấy hồ sen đan xen sắc phấn lục, ánh trăng rọi xuống, dập dềnh làn sóng xanh, sen nở đầy hồ, dịu dàng lay động.
Lan Anh ngồi trên chiếc tủ thấp, bị Xuân Minh đang đứng trước mặt siết chặt lấy eo, hơi thở vây phủ, môi lưỡi triền miên quyện lấy nhau.
Không rõ cớ gì, đêm nay hắn như mất kiểm soát, dữ dội hơn mọi khi. Trước đây hắn luôn nhẹ nhàng liếm hôn, đợi nàng mê man mới dám tiến thêm một bước. Giờ thì vừa bắt đầu đã ép nàng hé môi, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại, khuấy đảo không chừa lối thoát, đoạt lấy từng chút hơi thở cuối cùng của nàng.
Tới khi nàng gần như không thở nổi, hắn mới lưu luyến rời ra, chuyển sang lướt môi ở những chốn khác.
Từ sau lần đầu hắn cắn lên vết sẹo của nàng mà chẳng thấy nàng giận, hắn liền được nước lấn tới. Hễ chạm tới đâu cũng muốn để lại một dấu hôn, như thể khắc xuống những dấu hiệu chỉ thuộc về hắn, chứng minh nàng là của hắn và chỉ của mình hắn.
Hắn sống trong núi quá lâu, cũng học được đôi phần bản tính hoang dã của dã thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play