Cuối hạ đầu thu, đúng vào tiết mưa dầm không dứt, mây đen tụ lại từng lớp từng lớp cuồn cuộn, đè nén bầu trời đêm tối sầm lại.
Ngay trước cơn mưa lớn bao giờ cũng oi bức đến cực độ, đến cả cơn gió lùa qua cũng mang theo hơi nước nồng nặc, khiến người ta ngột ngạt không sao thở nổi.
Lan Anh vốn sợ nóng, cả người liền dính lấy Xuân Minh, vuốt ve áo hắn, chạm vào tóc hắn, như thể mèo con tìm hơi mát mà rúc vào, thoải mái tận hưởng cái lạnh trên người hắn.
Xuân Minh nghe nàng nói vậy, hơi do dự một chút, rồi rất nghiêm túc đáp:
“Ta đã uống máu của nàng rồi.”
Giống như hắn dùng máu thịt mình để nuôi cổ trùng vậy, bình thường lúc hôn môi nàng, đôi khi hắn cắn rách môi nàng, liếm lấy máu nàng chẳng phải đó cũng là lấy thân nuôi cổ sao?
...Thật là ngây thơ quá rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play