Lan Anh lại bị Xuân Minh quấn lấy hôn thật lâu, cho đến khi toàn thân mềm nhũn, mới thở hổn hển mà đẩy hắn ra.
“Ngươi sao có thể gian trá như thế!” Nàng giận dỗi trừng mắt, chỉ là đôi mắt hạnh long lanh nước, chút uy nghi cũng chẳng có, “Mới học được có một chữ thôi đấy!”
“Ừm?”
Xuân Minh bị đẩy lui, mềm nhũn tựa vào lưng ghế, ánh mắt mơ màng, căn bản chẳng đủ tinh thần mà hiểu lời nàng.
Mắt hắn phủ một tầng sương mỏng, môi đỏ như đào chín, gò má hồng nhạt, nhìn nàng mà thở nhẹ, trông thật khiến người thương tiếc.
Lan Anh vội nghiêm sắc mặt, dời tầm mắt, cố lấy lại tỉnh táo.
“Phải học hành cho nghiêm túc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play