Nhắc đến chuyện thương tâm, Thôi Thế Huyên đưa tay áo lên lau lệ.
Thấy con nhện Lạc Hà nơi cổ Lan Anh, nửa cười khẩy nửa cảnh giác mà nói:
“Tiểu công tử nhà ngươi không phải người tốt lành gì đâu, con này là để trói ngươi cả đời đấy.”
Lan Anh ngây ra một lúc lâu, không nói nên lời.
Thôi Thế Huyên cũng chẳng để ý nàng có đáp hay không, tự mình tiếp tục:
“Từ khi phụ thân và huynh trưởng ta bị giam, muội muội ta lo lắng không yên, chạy đôn chạy đáo cầu người giúp đỡ. Cũng bởi đến bước đường cùng, mới để người ta thừa cơ chen vào.”
“Là một người Miêu tộc giỏi nói lời ngon tiếng ngọt, ban đầu nói có cách cứu phụ thân và huynh ta, kết quả lại khiến muội muội ta…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play