Lan Anh nhất thời không biết nói gì, may mà Xuân Minh dường như cũng không suy nghĩ gì nhiều, nhìn nàng một lúc, rồi bất chợt đưa tay vén một lọn tóc mai của nàng ra sau tai.
“Suýt nữa thì rơi vào trong bát canh rồi.” Giọng nói hắn vẫn dịu dàng như thường, nghe không có gì khác lạ.
Đầu ngón tay mát lạnh khẽ lướt qua vành tai, Lan Anh giật mình, nhanh chóng che giấu cảm xúc, nở nụ cười trở lại, chỉ tay về phía gánh xiếc không xa để chuyển chủ đề.
Vừa nhìn, liền trông thấy hai bóng người quen thuộc.
Trước cổng cao tường đỏ, một chiếc xe ngựa sang trọng dừng lại, bọn hạ nhân nhanh chóng tiến lên nghênh đón, vây quanh Thôi Thế Huyên và Thường Túc vào phủ.
“Hóa ra bọn họ ở đây.” Lan Anh thấp giọng nói.
Trong giấc mộng, hai người ấy ở tại viện nhỏ sát vách nàng, nhưng trong hiện thực, lại là kẻ sống trong phủ đệ cao môn đại hộ. Xem ra, người trong mộng là thật, còn sự việc lại chưa chắc đã như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play