Lúc này Tiểu Xuân Minh thoạt nhìn chỉ tầm năm sáu tuổi, lớn hơn một chút so với giấc mộng mơ hồ lần trước, nhưng lại gầy hơn hẳn. Khuôn mặt từng còn phúng phính nét trẻ thơ nay đã hóp lại, chiếc cằm nhọn hẳn ra.
Tóc đen bị cắt ngắn đi một đoạn, chẳng rõ là ai đã ra tay, xén thành từng mảng lởm chởm như chó gặm, có lọn rủ xuống ngực, có lọn chỉ tới vai, đuôi tóc bị đè ép đến dựng cả lên.
Trên mặt cũng lấm lem bẩn thỉu, dính đầy bụi bặm lẫn vết máu khô, chỉ có đôi mắt đen nhánh là vẫn trong veo, ánh lên tia nước long lanh, cứ thế lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Lan Anh miêu đang nằm rạp trên nóc nhà.
Tô lão gia không chú ý đến bên này, thở dốc một hơi, liền buông đứa trẻ đang rướm máu đầy miệng kia ra.
Nhưng lão không định cứ thế buông tha.
Tô lão gia trói chặt đứa trẻ lên ghế, ép hai bàn tay nó dán chặt vào tay vịn, dùng dây nhỏ quấn chặt mấy vòng.
Đứa trẻ dường như đã nhận ra sắp có chuyện xảy ra, giãy giụa muốn thoát, tiếc rằng sức lực yếu ớt, chỉ khiến ghế khẽ rung lên mấy cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT