“Học… học gì cơ?”
Ánh nến bên án thư mờ mờ ảo ảo, mái tóc đen như mực của Xuân Minh buông xõa, mềm mại rủ bên má. Hàng mi nhẹ nâng, đôi đồng tử đen tuyền nhìn sang bên này qua làn tóc, đáy mắt phản chiếu đốm lửa lay động, sáng rực đến chói mắt.
Đôi tay vẫn còn vương hơi lạnh nhè nhẹ từ tay hắn, Lan Anh nhìn hắn, một lúc sau mới chợt nhớ ra hình như hắn đang hỏi về chữ “hôn”.
Là muốn học chữ “hôn”, hay là… muốn học cái hành động ấy?
Hai người cùng ngồi trước án thư, khoảng cách rất gần. Tiếng đọc sách ban nãy đã ngưng bặt, trong phòng lặng ngắt, Lan Anh có thể nghe thấy tiếng hô hấp khẽ khàng của cả hai, như thể hơi thở đã hóa thành thực thể, quấn quýt lấy nhau, chẳng phân biệt nổi người nào với ai.
Trong khung cảnh thế này, không hôn thì thật có lỗi với bầu không khí.
“…Vậy thì xoay người lại một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play