Lầu cao nhà kề sát nối tiếp nhau, mượn ánh đêm Xuân Minh cõng Lan Anh lao vút qua mái hiên tối mờ, thân pháp nhẹ nhàng như chuồn chuồn điểm nước, không làm kinh động người đi đường hay lính tuần tra.
Nhưng vẫn có một người thu hết hai bóng dáng ấy vào trong mắt.
Trong trà lâu khói hương lượn lờ, một nam tử mặc cẩm bào lam sẫm phe phẩy quạt lụa, đứng nơi cao nhất trong trấn, tay vịn lan can, đưa mắt nhìn xa xăm.
Chờ đến khi hai bóng tím kia phi thân lướt qua nơi xa, hắn khẽ nhướn mày, xoay người vén rèm, bước vào nhã gian.
Trong nhã gian còn có một nam tử mặc huyền y đang ngồi. Hắn có chân mày sâu mắt sắc, thần sắc lạnh lùng. Thấy người kia mang vẻ trầm ngâm mà bước vào, bèn nhàn nhạt hỏi: “Đã thấy người ngươi muốn tìm chưa?”
Nam tử áo lam cẩm hoa ngồi xuống bên giường, một tay nâng chén rượu, một tay chống trán, dáng vẻ tùy ý.
Hắn cúi đầu uống một ngụm, khẽ nhún vai, khẩu khí có chút lơ đãng: “Đại khái là vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT