Bị áp sát mặt ở cự ly gần, ban đầu trong đầu của Hứa Nặc còn đang cân nhắc xem có nên tung một cú lên gối trúng chỗ hiểm hay không. Nhưng người đè lên cô chỉ đơn giản là cúi sát xuống, đôi mắt trừng trừng nhìn cô chằm chằm.
Ở khoảng cách gần đến thế, Hứa Nặc thậm chí có thể nhìn thấy màu mắt qua đôi mắt sưng vù đến biến dạng ấy.
Hung dữ, thẫm đen — hoàn toàn không giống ánh mắt mà một thiếu niên vị thành niên nên có.
So với mùi máu tanh nồng lúc đầu, lúc này cô chỉ còn ngửi thấy mùi cam ngọt dịu thoang thoảng.
Mùi thơm chua ngọt như thế, thế nào lại chẳng hợp với cái dáng vẻ hung dữ như chó sói con trên người cậu ta.
Cô đưa tay đẩy người đang đè lên mình ra:
“Tránh ra đi, tuy em nhẹ như cục phân khô, nhưng cũng có trọng lượng đấy nhé.”
Dù biết đối phương nghe không thấy, Hứa Nặc vẫn lẩm bẩm.
Cậu ta nhìn miệng cô mấp máy, vẫn không có hành động gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play