Trong ký ức của Vô Danh, cậu từng nghe thấy “âm thanh” của thế giới.
Cho đến một ngày, lão ăn mày nuôi cậu bị người ta đánh chết, cậu liền cắn đứt tai kẻ cầm đầu. Dĩ nhiên, kết quả là cậu cũng bị đánh cho gần chết.
Từ ngày đó trở đi, cậu không còn nghe thấy âm thanh nữa.
Ban đầu hoang mang lắm, nhưng cuộc sống trong đấu trường ngầm đầy máu me và chém giết không cho phép cậu có thời gian để sợ hãi hay tránh né. Cậu buộc phải nhanh chóng thích nghi với việc “không nghe thấy gì” mà vẫn phải chiến đấu.
Chỉ có những đêm khuya vắng, khi co ro nằm trong chuồng gia súc, cậu mới nhớ về lão ăn mày răng rụng gần hết, ôm cậu vào lòng, đếm từng đồng tiền lẻ nhặt được từ rác rưởi, vừa đếm vừa dặn đi dặn lại:
“Tiền này để dành cưới vợ cho con đó, không được đụng vào. Con trai ông đẹp trai thế này, sau này nhất định phải cưới vợ xinh.”
Lúc đó cậu còn nhỏ, mặt mũi nghiêm túc, hỏi lão ăn mày: “Vợ là cái gì, ăn được không?”
Lão ăn mày cười cười bảo:
“Vợ là người sẽ chăm sóc con, giúp con tắm, nấu cho con ăn ngon, ở bên con cả đời, là người đối xử tốt với con.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT