Dì Vương vì là nhân chứng nên bị giữ lại, còn Hứa Nặc thì vẫn tiếp tục đi theo Vân Hạ.
Từ những lời nói bóng gió của Vân Hạ, Vân nhị gia dần nhận ra cậu căm hận cha ruột đến tận xương tủy, liền nảy sinh ý định muốn nhận nuôi.
Không vì điều gì khác, chỉ là nể tình cảm năm xưa với mẹ cậu, thêm nữa đây cũng là cháu ruột của ông.
Vân Hạ lại quay về cuộc sống vốn có trước kia.
Chỉ là, cuộc sống ấy giờ không còn những người hầu vây quanh, cũng chẳng còn cả căn phòng đầy ắp đồ chơi như trước.
Hứa Nặc nói với cậu:
“Phải học hành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play