Sáng hôm sau, Hứa Nặc chia đồ ăn vặt trong ba lô cho hai người kia.
Ba người, tay trái cầm bánh mì, tay phải cắn một miếng xúc xích, bị nghẹn thì uống ngụm sữa bò.
Vân Hạ cúi đầu nhìn cây xúc xích rõ ràng không phải loại thịt kém chất lượng bán ngoài hàng, cảm thấy hương vị quen quen.
Phát hiện ra sự nghi hoặc của cậu, Hứa Nặc lau miệng rồi nói:
“Lấy từ căn bếp nhỏ của cậu đấy.”
Nghe vậy, vẻ mặt Vân Hạ hiện lên chút nghi ngờ:
“Không phải cô đã xin nghỉ về quê rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT