Ngay khoảnh khắc đó, cơn đau thấu xương nơi đôi tay Vân Hạ dường như biến mất.
Cậu ngẩn người nhìn cô bé đang đứng ngoài cổng, rất lâu sau mới lấy lại được tiếng nói của mình.
“Cô… sao cô lại đến đây.”
Dù trăng ở vùng quê rất sáng, nhưng Vân Hạ đứng trong bóng tối, Hứa Nặc nhất thời không nhận ra tay cậu có vấn đề, ngược lại chú ý đến người phụ nữ bên cạnh cậu—bà ta đang liên tục quay đầu nhìn ra sau với vẻ bối rối, lo lắng.
Hứa Nặc bước lên một bước, khẽ nói: “Thiếu gia, chúng ta mau đi thôi.”
Chỉ cần bước qua cánh cổng này, Vân Hạ sẽ thoát khỏi địa ngục này. Dù phía trước là con đường mù mịt, ít nhất cũng không còn bị chà đạp như hiện tại.
Trên đường đến đây, Hứa Nặc đã chuẩn bị tinh thần—vị thiếu gia này chắc chắn đã chịu không ít đau khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play