Khi tiễn Hứa Nặc đi, phu nhân Vân còn dúi cho cô mấy nghìn tệ tiền mặt.
Hứa Nặc chia số tiền thành hai phần cất riêng, nhìn chiếc ba lô của mình rồi hài lòng gật đầu. Có ngôi nhà đồ chơi chẳng thiếu thứ gì kia, cô gần như không cần tốn tiền mua sắm thêm gì. Đồ ăn vặt thì chọn loại nhỏ gọn, còn các vật dụng sinh hoạt đều là đồ mới tinh.
Dù sao cũng là những thứ chuẩn bị cho Vân Hạ dùng, cô cầm lên không hề do dự.
Đến lúc đóng gói xong, chiếc ba lô cao gần bằng Hứa Nặc. Dù gì thì thân phận của cô cũng là một đứa trẻ xuất thân từ vùng núi, sức khỏe đương nhiên không yếu, cô đeo ba lô lên vai, theo chỉ dẫn của hệ thống rời khỏi nhà họ Vân, hơi thở không hề loạn nhịp.
Trước khi đi, cô nhìn nhà họ Vân lần cuối rồi thu lại ánh mắt, không chút do dự mà rời đi.
【Tôi biết ngay nhà họ Vân này có vấn đề mà…】
Hệ thống cũng thấy tò mò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT