Trước nay chưa từng nghĩ đến, người đứng trên đỉnh cao của Diệu tộc kia—vị quân chủ mang trên mình vô số vầng hào quang—lại có thể là một kẻ... vô lại như vậy.
Không thể bắt nạt ấu tể chưa thành niên như thế được chứ... Dù bọn họ so với các ấu tể bình dân khác có phần trưởng thành sớm hơn, do điều kiện tiếp xúc với giáo dục và huấn luyện đều vượt trội hơn một cấp bậc.
Cảnh chỉ là sau khi uống rượu vô tình lỡ tay, vấp ngã nên trẹo chân, thế là cả người nhào đến... vô tình chạm môi dưới người kia. Có cần phải truy đuổi đến vậy không? Tuy rằng địa vị đối phương cao thật, nhưng ít nhất hắn cũng là một Giống cái, tính ra thì cũng không đến nỗi quá "chiếm tiện nghi" mà?
"Xin lỗi." Người kia lạnh lùng nhìn hắn, đôi mắt hơi híp lại.
Cảnh hơi chột dạ liếc nhìn khuôn mặt đối phương. Vệt máu mờ nơi môi dưới vẫn còn hiện rõ, khiến đôi môi mỏng kia như thêm phần diễm lệ. Đối phương cúi cằm, ánh mắt sắc bén tựa chim ưng. 
Cảnh quyết định về sau phải tìm mấy đứa bạn rượu làm đầu sỏ gây họa hôm đó mà đập cho một trận tơi bời, để giải nỗi hận trong lòng. Hắn tiến lên một bước, hơi cúi người, giọng điệu hòa nhã và cung kính:
"Quân chủ đại nhân, tôi thực sự xin lỗi vì đã khinh bạc—à không, là bất kính. Mong đại nhân rộng lượng, tha thứ cho kẻ vô lễ này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play