"Nhớ mẫu phụ à?" Trình Hiểu xoa xoa đủ rồi, bắt đầu trêu chọc nhóc con nhà mình, cảm xúc của Lẫm dường như vẫn còn chưa ổn định, ánh mắt quét lên xuống người cậu mấy lần, rõ ràng là đang lo lắng.
Thiếu niên mãi đến khi chắc chắn Mẫu phụ không bị thương gì, nghe hỏi liền mím môi gật đầu, sau một lúc lại hơi cau mày, giọng chắc nịch: "Nhớ."
Trình Hiểu ánh mắt sáng rực, khẽ bật cười, lại cúi xuống hôn lên má nhóc con một cái. Người nhà vẫn luôn ở bên cạnh, yên lặng mà ấm áp, những chuyện liên quan đến thí nghiệm, giờ đã không còn tính là gì to tát nữa.
Lam thấy hai đứa nhỏ đều bình an vô sự, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn đôi chút. Anh đưa tay vỗ vỗ vai con trai, nhận được cái gật đầu chắc chắn của Lẫm, thần sắc cũng trở nên trầm ổn.
Vì thời gian đã định là nửa tháng sau, Trình Hiểu cũng không vội vã hôm sau đã lao tới trường học. Cậu dành ra chút thời gian, kể sơ qua tiền căn hậu quả cho Lẫm nghe. Làm con phải lo lắng đến mức này, dù sao cũng là chuyện người làm phụ thân nên chịu trách nhiệm.
Lam cũng cần mấy ngày để xử lý một số việc còn dang dở. Dù sao lần này là lần đầu anh trở lại sau thời gian dài. Nếu không chuẩn bị gì mà cứ thế rời đi, nhỡ đâu đụng phải kẻ có tâm tư đen tối đã chuẩn bị sẵn sàng thì chẳng phải họ lại thành tấm bia di động mặc người xâu xé?
Không yêu cầu gì quá cao, ít nhất cũng phải đảm bảo an toàn dọc đường đi mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT