"Từ từ!" Tên thanh niên cao gầy lớn tiếng hô: "Đây liệu có phải là âm mưu của quân xâm lược hay không? Muốn dụ chúng ta đi ra ngoài rồi đánh bại từng người." Dị tộc trung niên tức giận trừng mắt liếc hắn một cái. Đánh bại từng người, hắn cho rằng đây là đang đánh cái gì mà du kích như nhân loại đã từng nói sao?
"Chúng ta có thể cùng nhau hành động." Lâm Diệp liếc xéo hắn một cái.
"Hừ, nhỡ đâu bọn chúng muốn một lưới bắt hết chúng ta," thanh niên cao gầy hừ lạnh một tiếng, "Tôi cảm thấy chúng ta nên lấy tĩnh chế động, yên lặng theo dõi xem sẽ xảy ra chuyện gì là tốt nhất. Tùy tiện hành động rất có thể mất nhiều hơn được." Nói cho cùng, là hắn không muốn phải đi ra môi trường tối tăm bên ngoài kia.
"Nếu ngươi sợ hãi, cũng có thể ở lại đây." Tề Quân thờ ơ nói, hắn nhìn về phía Lam hoàn toàn không để ý đến lời nói của nhân loại tự do mà tiếp tục tự mình phá hủy cửa sổ. Bên ngoài trời cực kỳ tối, dị tộc dùng cán sau của chiến đao cạo bỏ toàn bộ hàng rào gỗ còn lại bên cửa sổ, nhảy ra ngoài trước, lau sạch những gờ nổi trên mép.
Trình Hiểu theo sát, nhoài người ra ngoài rồi từ cửa sổ nhảy xuống. Nơi cậu đáp xuống có một cái hố nông, trọng tâm không ổn định khiến cậu không khỏi lảo đảo tiến lên phía trước một bước. Một bàn tay ấm áp cọ qua phần eo của cậu, một lực kiên định không thể lay chuyển ngăn cơ thể cậu nghiêng về phía trước. Lam nhíu mày, xác định nhân loại đứng vững rồi mới buông lỏng tay ra.
Trình Hiểu nhìn quanh bốn phía, một mảnh tối đen, chỉ có một chút ánh sáng huỳnh quang cách đó không xa lóe lên. Mọi người trong phòng theo thứ tự lần lượt từ trong phòng bò ra, tính cả Lâm Diệp và những người khác, tổng cộng có hơn mười dị tộc và nhân loại. Khu vực này nhìn có vẻ trống trải không có động tĩnh gì, ngẫu nhiên có âm thanh của một hai giọt nước mưa bị phóng đại vô hạn như tiếng một viên đá làm vỡ gương. Tên thanh niên cao gầy cũng ở trong số đó, sắc mặt hắn không tốt, nhưng cũng không có ý định gây chuyện vào lúc này, dù sao thì ít không thể địch nhiều, thiểu số phục tùng đa số là chuyện bình thường.
Bởi vì không khí xung quanh dường như có rất nhiều bụi, ngay cả dị tộc cũng không thể nhìn rõ tình hình ở phía xa, sau khi thảo luận ngắn gọn, họ quyết định đi về phía ánh sáng. Trình Hiểu rút chiến đao ở bên hông ra, đi ở phía trước giữa đoàn người. Mùi bùn đất ẩm ướt xộc vào mũi, xen lẫn vào đó còn có chút gì đó kích thích nồng nặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT