Sao chương này dài bằng 10c bth zi chèn!!!!!!!
"Không phải đào hầm mà là tìm kiếm một loại vật chất nào đó." Một thanh niên dáng người gầy yếu đi tới. Hắn nhìn Trình Hiểu, gật đầu xem như chào hỏi, nhìn qua vẻ mặt vô cùng yếu ớt. Bên cạnh có một dị tộc dìu hắn, khuôn mặt đẹp đẽ khẽ cau mày, rõ ràng là lo lắng cho nhân loại bên cạnh.
"... Đỗ Phi." Trình Hiểu nhớ tới lúc trước trên tường thành nhìn thấy những bóng người Lâm Diệp, Thanh, Đỗ Phi, Sắt, những người bạn tương đối thân cận với cậu và Lam ở toà thành nhỏ. Tin tình báo kẻ xâm lược thu thập được quả nhiên rất tỉ mỉ, chi tiết.
Dị tộc mỉm cười với Trình Hiểu, lại nhìn về phía Lam, cũng giống như Thanh, đơn giản đập tay một cái chào hỏi, tuy nhiên vùng trán không thấy thả lỏng ra chút nào: "Thế mà mấy người đến thật, không nghĩ tới giá trị lợi dụng của bọn tôi không chỉ dừng lại ở việc đào hầm." Hắn nhìn cả đội tới đàm phán một lúc lâu rồi lắc đầu nói: "Xin lỗi." Họ đã sớm nghe nói về địa vị hiện tại của Lam, thế mà anh và Trình Hiểu lại sẵn sàng mạo hiểm tới đây... Nếu không vì bọn họ quá yếu, làm sao có thể liên lụy đến bạn tốt của mình được chứ.
Khuôn mặt Lam lạnh lùng, từ chối cho ý kiến, chỉ là anh giơ tay lên, hơi dùng sức vỗ vỗ bả vai dị tộc, không ngờ lại khiến người ta cảm thấy yên tâm.
"Các người vừa nói là đào hầm là để tìm kiếm vật chất gì?" Dị tộc trung niên thấy kẻ xâm lược chuẩn bị phái người qua đây liền nắm chắc thời gian mà vội vàng hỏi vài câu.
"Thực tế thì chúng tôi không biết rõ lắm..." Lâm Diệp cau mày, cố gắng nhớ lại, "Hình như thứ gì đó tên quặng đen." Tai hắn thính nên nghe trộm được nửa câu như vậy. Cụ thể hình dáng vật đó thế nào, chất liệu ra sao hắn cũng không thể nói được. Dù sao thì cho tới giờ vẫn chưa có người nào đào được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT