Trong phòng khách, Trường Hạ đã ăn xong miếng bánh pie táo kia rồi. Mép môi hồng hồng dính đầy vụn bánh, chính cậu cũng không biết, lại bưng ly sữa bò nóng uống một ngụm, biến thành một vòng râu trắng lốm đốm vụn vụn quanh miệng.
Chu Dã kéo cái ghế nhỏ qua ngồi xuống, Trường Hạ quay đầu nhìn, hắn liền dừng lại.
“Bé con, bé con.”
Trường Hạ khóc nức nở cả buổi trước đó, mí mắt sưng húp, gương mặt nhỏ giống như quả táo đỏ sắp rụng. Cậu nuốt ngụm sữa bò trong miệng, giọng nói mềm như bông kêu một tiếng ngoan ngoãn: “Tiểu Dã ca ca.”
Chu Dã cảm giác cả người mình như bị ném lên lửa thiêu, bối rối.
Chỉ vì ham chơi, vì muốn làm "lão đại" cho oai mà hắn bỏ mặc bé con ở đó, chỉ lo tranh cái kính bắt mèo, khiến Trường Hạ lo lắng, sợ hãi.
Thế mà bé con không hề trách móc gì hắn, còn gọi tên hắn ngọt như mật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT