Phương Du lần này khiến người Ngự Sử Đài cứng họng, trong lòng khoan khoái khó tả. Đám ngự sử kia vốn là người của Thái tử tiền triều, tuy rằng sau khi Thái tử bị phế vẫn hết lòng vì triều chính, nhưng ánh mắt soi mói kia của lão ta nhìn chằm chằm vào y thật khiến người ta không thoải mái.
Hôm sau được nghỉ tắm gội, vừa về tới nhà là Phương Du như cá trở về nước, cả người toát lên vẻ lười nhác khoan khoái.
“Hạc Chi, nước tắm hơi nguội rồi, ngươi vào thêm cho ta ít nước ấm được không?”
Phương Du ngâm mình trong thùng tắm, đợt tuần tra vừa rồi mất hơn hai tháng, bấy lâu nay chưa có đêm nào y được ở bên tiểu phu lang thân cận ân ái. Hôm nay muốn tắm rửa thật sạch, chuẩn bị kỹ càng để cùng phu lang thắp nến trò chuyện suốt đêm.
Ngoài ra, y còn hứa với Tiểu Kiều rằng ngày mai sẽ đưa con vào thành thắp hương ở miếu.
Nghe nói miếu ấy rất linh nghiệm. Trước kia, Tiểu Kiều cũng dâng hương ở đó rồi sau đó không chỉ thi đỗ mà còn mang thai tiểu đoàn tử.
Tuy hiện tại cuộc sống đã mỹ mãn, một nhà ba người sum vầy hạnh phúc, nhưng Tiểu Kiều vẫn luôn mong có thêm một đứa con trai. Dần dần, Phương Du cũng thấy nếu có thêm hai đứa nhỏ thì càng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play