Sau khi biết được đáp án mình muốn, Cố Ỷ không định tiếp tục nói chuyện với lão già chết tiệt kia nữa. Cô gọi điện cho các đồng chí bên đồn cảnh sát, rồi dùng phương pháp của lão để liên lạc với các thành viên khác của Ủy ban sáng tạo quái đàm, thông báo rằng tối nay sẽ mở một cuộc hội nghị.
Cô ngồi chờ cảnh sát đến trong biệt thự của lão già kia, trong lúc đó hoàn toàn không thèm đáp lại lời nào của lão.
Chẳng bao lâu sau, cảnh sát đến đưa lão đi, còn Cố Ỷ thì lật xem những ghi chép mà lão đã viết suốt bao năm qua.
Quả đúng như lời lão nói, lão thật sự không thích dùng thiết bị điện tử, đến bây giờ vẫn quen viết tay vào sổ thay vì ghi chép trên máy tính.
Cuốn sổ tay này đã khá cũ kỹ, có lẽ không phải cuốn đầu tiên của hội trưởng Hải thị, mà là cuốn gần đây nhất. Trong đó tràn đầy sự khao khát với thế giới âm phủ, đến mức khiến Cố Ỷ cũng thấy khó hiểu. Khao khát âm phủ ư? Bọn họ thật sự nghĩ rằng vào âm phủ thì có thể đạt được sự bất tử sao?
Khương Tố Ngôn tựa vào vai Cố Ỷ, nghiêng đầu nhìn cuốn sổ trước mặt, khinh thường cười khẩy một tiếng: "Đám phế vật này mà cũng mơ tưởng đến âm phủ. Bọn họ sẽ không cảm thấy mấy cái bánh điểm tâm mà tự tay mình nuôi ra có thể giúp họ ngang ngược ở dưới đó đấy chứ?"
Cố Ỷ cũng thấy, chắc chắn là không thể rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play