Ở trong cung lâu ngày, Cố Thanh Uyển cũng cảm thấy vô cùng nhàm chán. Bởi hoàng cung xưa nay là nơi coi trọng lễ nghi và đức hạnh nhất, cho nên hiếm khi nào nàng được thấy mấy cảnh tượng kiểu "một khóc, hai nháo, ba thắt cổ" như ngoài dân gian. Mấy chuyện cẩu huyết thường thấy trong các gia đình quyền quý, nàng cũng chẳng được xem.
Vậy nên tiểu thư Cố Thanh Uyển đành đem hết nhiệt huyết dồn vào việc xử lý cung vụ và chấn chỉnh nội vụ trong Trường Lạc cung. Khuynh Thành giờ đã lớn hơn, người hầu hạ bên cạnh nàng cũng ngày một đông. Nàng cảm thấy Trường Lạc cung người đến người đi ngày càng nhộn nhịp.
Thật ra không cần người khác nói thì ai cũng biết, Cố Thanh Uyển là người rất coi trọng tình xưa nghĩa cũ. Vào cung đã hai năm, số người có thể bước chân vào nội thất của nàng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tất nhiên theo thời gian, nàng cũng nhận ra có người trung thực, thật thà, có thể trọng dụng.
Cố Thanh Uyển không khỏi nhớ lại lúc mình mới vào cung, khi đó chỉ là phẩm vị lục phẩm, có mỗi Ngọc Dung và Thủy Bích là đủ để xoay sở rồi. Nhưng càng thăng chức, càng cảm thấy thiếu người đáng tin dùng, đặc biệt từ khi Khuynh Thành chào đời, chỉ riêng việc chọn người hầu hạ cho con thôi đã khiến nàng mệt mỏi không thôi.
Lúc ấy, Lục Chi đang ở bên cạnh hầu hạ nàng luyện chữ. Khi Cố Thanh Uyển viết xong, Lục Chi e lệ cười nói: “Chữ của nương nương càng lúc càng đẹp ạ.”
Cố Thanh Uyển liếc mắt nhìn, ngắm nghía nét chữ của mình, rồi nhớ lại những nét chữ thô vụng thuở mới vào cung, cũng thấy đôi phần hài lòng, khẽ gật đầu: “Bản cung cũng thấy thế.”
Vì bình thường việc luyện chữ của Cố Thanh Uyển đều do Ngọc Dung phụ trách, nên Lục Chi vốn ít làm chuyện này, lúc ấy nghẹn họng, chẳng biết đáp sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play