Gió thu mang theo chút se lạnh thổi đến, tay của Cố Thanh Uyển bị Thiệu Dạ nắm lấy, cả người nàng cũng hơi nghiêng về phía hắn.
Thiệu Dạ nghiêng đầu nhìn thoáng qua, trong lòng thầm bật cười. Hắn xưa nay vẫn biết Cố Thanh Tông trong đám hậu bối của Cố gia có uy nghiêm như thế nào. Hắn liếc mắt nhìn Cố Thanh Dương vẫn còn đang quỳ dưới đất, rồi nói:
“Đứng dậy đi. Đã là tiểu chủ nói thuật cưỡi ngựa của ngươi không tồi, vậy thì lên ngựa cho nàng mở mang tầm mắt.”
Cố Thanh Dương lập tức phấn khích ngẩng đầu hỏi:
“Thần có thể cưỡi con ngựa Hãn Huyết Bảo Mã đó không?”
Đứng phía sau trong bộ quân phục oai phong là Cố Thanh Tông, ánh mắt nóng rực nhìn lướt qua vai Thiệu Dạ. Tuy trong lòng Cố Thanh Dương vẫn còn sợ hãi, nhưng khao khát với con Hãn Huyết Bảo Mã ấy đã lớn hơn nỗi sợ với đại ca mình, nhất thời cậu cũng cứng cổ nhìn chằm chằm vào Thiệu Dạ.
Lúc này Thiệu Dạ tất nhiên hiểu rõ ngầm sóng giữa ba huynh muội nhà họ Cố, liền vui vẻ đổ thêm dầu vào lửa, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play