Trong nội điện, không khí dần trở nên mờ ám và thân mật. Cố Thanh Uyển e lệ ôm lấy cổ Hoàng đế, thân thể hai người ngày càng quấn quýt, bầu không khí như thiêu đốt. Trong phòng lúc này chỉ còn lại hai người. Nàng chẳng buồn giữ vẻ đoan trang, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng tháo dải ngọc thắt lưng nơi eo Triệu Duệ — viên bảo thạch va lên trường kỷ, vang lên một tiếng thanh thúy trong vắt.
“Thì ra Thanh Uyển lại sốt ruột đến thế,”
Hoàng đế lại buông tay ôm lỏng eo nàng, nét mặt tuấn tú đầy uể oải, nhưng ánh mắt lại mang theo nét dụ hoặc bức người.
Cố Thanh Uyển nhẹ kiễng chân, thì thầm bên tai hắn:
“Hôm nay, để thiếp hầu hạ Hoàng thượng thật tốt được chăng?”
Từ giường sạp đến đến long sàng, từng lớp xiêm y lụa là, nội y gấm vóc và những dải thắt lưng tinh xảo lần lượt bị vứt rơi rải rác. Bàn tay trắng ngần của nàng khẽ đặt lên lồng ngực đang phập phồng của Triệu Duệ, âm thanh mang theo chút khàn khàn, thấp thoáng ý tứ mờ ám:
“Tim của Hoàng thượng… đập nhanh thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT